Ronald Robertson

Hoang Quan

RISK MANAGEMENT - TAX - ACCOUNTANT - FINANCE ADVIOR
  • Emaillenghoangquan@gmail.com
  • Phone(+84) 906.945.809
  • Birthday11 February, 1992
  • LocationHo Chi Minh City, Vietnam

2. Khung cửa sổ tối màu


Những chiều cuối tháng bảy, mưa đến rồi đi, nhanh và hối hả như chính tâm hồn những người con mà mẹ Sài Gòn đang bao bọc, cô đẩy cửa bước vào, đảo mắt về góc cũ, thoáng buồn, chiếc ghế đơn cạnh khung cửa sổ quen thuộc đã có người, cô đành chọn bàn gần đấy - nơi vẫn có thể nhìn thấy được hàng me nhỏ giọt nỗi buồn sau cơn mưa. Vẫn quán cafe ấy, vẫn ly đen đá, vẫn những bài nhạc indie vang lên mỗi ngày, cô trầm ngâm, tiếc nhỉ, nếu vẫn ngồi chỗ cũ thì hôm nay cô lại có một nỗi buồn thật đẹp rồi.
- Chào em, cô gái có nhiều tâm sự!
Một giây giật mình khi còn đang ngân nga câu hát, trước mặt cô lại là người đã chiếm đi chiếc ghế yêu thích của cô, ngập ngừng, cũng đã lâu rồi, cô không được một chàng trai lạ mặt bắt chuyện.
- Ơ, anh là …..
- À, xin lỗi em nhé, anh đã cố tình ngồi ở đó, chỉ là để có cớ để nói chuyện với em thôi, anh đã để ý em cả tuần nay rồi.
- Vâng. – cô khẽ mỉm cười.
Chàng trai ngồi xuống, hai người thẹn thùng, chẳng hiểu đây là cảm giác gì nữa.
- Anh vô ý quá, anh tên Đạt, vì thích ăn nhiều đồ tươi sống nên bạn bè gọi anh là “Đạt không chín”.
- Vâng, em tên Nhung, anh có thể gọi em là Nhung lá mơ.
- Ơ, thế ra em thích ăn ……
- Không ạ, anh hiểu lầm rồi, do em tươi xanh như chiếc lá và hay mơ mộng nên bạn bè gọi em là vậy thôi. Hihi.
Câu chuyện của hai con người xa lạ cứ thế tiếp diễn, chẳng biết từ lúc nào, nét trầm buồn mỗi ngày của Nhung đã không còn nữa mà thay vào đó là nụ cười nửa miệng quen thuộc tuổi xuân thì. Thấm thoát họ quen nhau một tuần, những tưởng như đã mấy năm dài trôi qua bên nhau, một mối nhân duyên tiền định nào đó đã mai mối cho đôi nam nữ, rồi chuyện gì đến cũng đến, hôm nay là kỷ niệm 9 ngày quen nhau, Đạt quyết định cầu hôn Nhung bên khung cửa sổ.
- Nhung à, đã quen nhau hơn một tuần, bằng một cách nào đó đầy tình cờ và vô cùng bất ngờ, anh nghĩ chúng ta đúng là trời sinh một cặp, vậy em có muốn làm mẹ của các con anh không.
- Em ……… - Nhung bẽn lẽn cuối mặt, gò má ửng hồng, ngập ngừng không thốt nên lời.
Đám cưới diễn ra sau đó hai tháng, họ hàng hai bên ai cũng mừng cho đôi vợ chồng trẻ, đặc biệt là nhà gái, họ mở tiệc 7 ngày 7 đêm thiết đãi họ hàng và bà con láng giếng. Những lời chúc mừng từ bạn bè, gia đình, bà con lối xóm cuối cũng cũng thành hiện thực, vào đúng ngày lễ tình yêu năm sau, gia đình Nhung đã đón thành viên mới, nhìn chàng hoàng tử kháu khỉnh trên tay, Đạt ngập ngừng hạnh phúc, có lẽ vì quá xúc động khi lần đầu được làm bố. Sâu thẳm bên trong đôi mắt trong veo khờ dại, Đạt thấy thấp thoáng đâu đó bóng hình cũ, anh thầm nghĩ: “Cảm ơn mày nhiều nhé, khung cửa sổ tối màu định mệnh”.


Hoàng Quân

Nhận xét

Dark Template